Trong mắt
nó con trai cầu đường là một chút gì đó lãng tử, đa tình, tài hoa nhưng bạc
tình..
Nó là con
gái rượu của bố, tất cả tình yêu thương của bố đều dành cho con gái một duy nhất
trong nhà. Bố nó là kỹ sư cầu đường và trong sâu thẳm tâm hồn nó, bố là mẫu người
đàn ông lý tưởng nhất với nó. Tình yêu với cầu đường của nó đã được bố nuôi dưỡng
trong nó từ thời thơ ấu, sự thần tượng của nó dành hết cho những người làm cầu
làm đường như bố nó.
Ngày học cấp
1 trường nó ở bên kia phía bờ sông, bên đó là nhà thằng Tèo, ngày đó chưa có cầu,
mẹ nó phải đưa nó đi học hàng ngày qua chuyến phà ông Đạo, nó ao ước có 1 chiếc
cầu và luôn đòi bố xây cho nó, có cầu nó sẽ tự mình đi bộ sang trường học, thằng
Tèo sẽ được sang nhà nó chơi, thằng Tèo hứa là lớn lên sẽ xây cho nó 1 chiếc cầu
hình kẹo mút. Bây giờ đã có 1 chiếc cầu bắc qua 2 bờ sông nhưng nhà thằng tèo
không còn ở đó nữa, ngày cấp 2 nó chuyển đi nơi khác với gia đình, Tèo đi mang
theo lời hứa thời thơ ấu, mang đi luôn cả một người bạn trai mà ngoài bố nó ra
thằng tèo là người thứ 2 nó gặp…
Ước mơ cứ
thế lớn dần trong nó, nó thi Giao thông nhưng không học cầu đường, bố nó không
cho vì sợ nó vất vả, nó học kinh tế xây dựng, rồi sau này nó sẽ học thêm cầu đường
nữa, vì nó thích. Ngày cấp 3 nó có thích một người cùng lớp, hắn ta cũng thi
Giao thông cùng nó, học cầu đường. Thế rồi thi Đại học xong hắn cũng không thèm
quan tâm nó, thế mà ngày cấp 3 dám viết thư nói là thích nó, nhưng nó kiêu
không thèm thích lại. Ghét thếm đã vậy thì nó sẽ bơ hắn luôn. Rồi nó cũng có
người yêu, một anh chàng cùng trường hơn tuổi nó, học cầu đường, Với mái tóc
lãng tử, nụ cười hiền pha chút trải đời làm nó yêu ngay từ lần đầu gặp, nhưng
có lẽ lý do nhiều nhất là người yêu nó học cầu đường mà với nó cầu đường là
hoàn hảo nhất. Rồi yêu, rồi giận, rồi chia tay, mối tình đầu của nó ra đi trong
buổi chiều mùa thu mưa y như lần đầu gặp mặt. Anh là sinh viên tư vấn ngành ,
còn nó là cô tân sinh viên lần đầu lên thành phố. Nó buồn, nó khóc, hình ảnh
hoàn hảo trong mắt nó đã không còn như xưa nữa, nó hiểu ra cuộc sống không như
nó nghĩ. Những người làm cầu làm đường chỉ duy nhất bố nó là hoàn hảo thôi..
Nó tự nhủ
là sẽ không yêu ai học cầu đường nữa..
Nhưng…lại
nhưng…..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét